“Anh còn có em.” SeHun nắm gọn bàn tay của Luhan trong tay mình. Tim LuHan đập nhanh hơn và anh sợ rằng SeHun có nghe thấy nó. Những từ ngữ ấy mãi mãi khắc tạc lên trên trái tim giá lạnh của LuHan và dần dần khiến nó tan chảy bởi SeHun. LuHan biết rằng, anh một cách chậm rãi phải lòng SeHun bằng những điều nhỏ nhặt mà cậu ấy đã làm.